Chồng Của Tôi Rất Nhiều Tiền. Chồng Của Tôi Rất Nhiều Tiền Được 7.25/10 từ 3 phiếu bầu. Hán Việt: Ngã lão công ngận hữu tiền. Số chương: 128. Ngày mở hố: 10/12/2019. Ngày lấp hố: Editor: _14thfebruary. Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt Chương 21. Ánh sáng trong phòng rất sáng, ánh sáng cam lơ lửng trên đỉnh đầu, hơi chói mắt. Bắc Bắc kinh ngạc nhìn Chu Thịnh, cằm hơi đau, có chút khó chịu. Cô nhìn Chu Thịnh, muốn tránh bàn tay của anh, nhưng không có kết quả. Chu Thịnh bây giờ, nhìn vô cùng đáng sợ. Ánh truyện Chồng Của Tôi Rất Nhiều Tiền của Tác giả (Thời Tinh Thảo), ebook full PRC, ePub full, Mobi full và PDF tạo bởi TTC: Hán Việt: Ngã lão công ngận hữu tiềnSố chương: 128Ngày mở hố: 10/12/2019Ngày lấp hố:Editor: _14thfebruaryThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Song khiết, Hào môn Cách nói chuyện với chồng cũ. Tôi bước lên xe hoa khi mọi suy nghĩ vẫn còn rất nông nổi. 19 tuổi, ở nơi thành phố này, con gái lấy chồng được xem là một điều gì đó rất lạ lùng. Ngày tôi quyết định nói với bố mẹ về đám cưới, bố mẹ tôi đã bị một cú sốc. Tay tôi run run mở phong bì ra thì thấy rất nhiều tờ tiền cùng một lá thư từ chồng. Đọc xong những lời chồng viết, nước mắt tôi lại trào ra không ngừng. Hóa ra, vì chồng thương vợ con, biết mình không thể sống lâu nên mới lập quỹ đen, để dành chút ít tiền cho gia Hoa hậu Đỗ Mỹ Linh: ‘Chồng phải chuộc lỗi khi tôi hờn giận’ Thứ hai, 17/10/2022, 08:38 (GMT+7) Trong cuộc trò chuyện với Tiền Phong, Hoa hậu Đỗ Mỹ Linh chia sẻ cô hồi hộp tới mức nghẹt thở trước giờ công bố thông tin đám cưới. Giới thiệu truyện Chồng Của Tôi Rất Nhiều Tiền. 2022 Review Không có phản hồi 2 Mins Read. Share. Facebook Twitter LinkedIn Pinterest Email. ABBj. Hán Việt Ngã lão công ngận hữu tiền Tác giả Thời Tinh Thảo Tình trạng Hoàn thành Tình trạng edit Từ từ hoii nè Số chương 128 Ngày mở hố 10/12/2019 Ngày lấp hố Editor _14thfebruary Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Song khiết, Hào môn thế gia, Giới giải trí, Sảng văn. VĂN ÁN Văn án một Ông trùm tài chính Chu Thịnh, anh tuấn, phong thái khí phách. Được nhiều cô gái nhớ thương, vô số các cô gái tự đưa mình đến trước cửa. Nhưng nghe đồn, anh chỉ cưng chiều một cô gái nhỏ. Mà cô gái nhỏ này tình cờ trở thành vợ anh, người mà anh tìm kiếm rất lâu. Văn án hai Đồng Bắc Bắc được mời tham gia bữa tiệc của các chị em tốt . Chị gái số 1 Ai nha, chồng của tôi gần đây hay mang tôi ra ngoài chơi, tuyết ở Thụy Sĩ thật tuyệt. Chị gái số 2 Còn chồng của tôi nói tôi gần đây xinh đẹp lên không ít. Chị gái số 3 Bạn trai tôi nói, dáng người của tôi là đẹp nhất. …… Sau khi mọi người nói xong, nhìn về phía khuôn mặt lạnh nhạt của Đồng Bắc Bắc, nhịn không được hỏi “Bắc Bắc, sao cậu không nói gì?” Đồng Bắc Bắc nhấc mí mắt, giọng nói lạnh nhạt “Không có gì hay để nói.” Cô cúi đầu thổi thổi móng tay mình, nhếch môi cười yếu ớt “Dù sao chồng của tôi có rất nhiều tiền.” Mọi người “……” Chu Thịnh Vợ tôi nói rất đúng. Đồng Bắc Bắc có hai câu cửa miệng Một là chồng tôi rất nhiều tiền. Hai là chồng tôi rất tốt. Chu Thịnh chỉ có một câu cửa miệng Vợ tôi nói cái gì cũng đều đúng. Đây là lần đầu tiên tớ edit nên sẽ có nhiều sai sót, mấy chương đầu khá tệ, câu văn lủng củng và rất non tay, hãy cân nhắc trước khi đọc, khi nào có thời gian tớ sẽ beta lại, có gì mong mọi người góp ý để mình hoàn thiện hơn. !!! TRUYỆN CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, KHÔNG PHÉP REUP, CHUYỂN VER, NẾU THẤY TRUYỆN Ở NƠI KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP!! Truyện có đặt pass, vui lòng xem cách lấy pass ở đây PASS MỤC LỤC 001 002 003 004 005 006 007 008 009 010 011 012 013 014 015 016 017 018 019 020 021 022 023 024 025 026 027 028 029 030 031 032 033 034 035 036 037 038 039 040 041 042 043 044 045 046 047 048 049 050* 051 052 053 054 055 056 057 058 059 060 061 062 063 064 065 066 067 068 069 070* 071 072 073 074 075 076 077 078 079 080 081 082 083 084 085 086 087 088 089 090* 091 092 093 094 095 096 097 098 099 100 101 102 103 104 105 106 107 108 Chương 6 Sáu đồng tiềnKhông khí trong xe trở nên vô cùng yên tĩnh, sau khi lời nói của Đồng Bắc Bắc thốt ra, sắc mặt Chu Thịnh cũng cứng một hồi liếc nhìn Đồng Bắc Bắc, muốn tìm chút cảm xúc gì đó trên gương mặt cô nhưng đáng tiếc, anh nhìn hồi lâu cũng không thấy gì cả. Dường như câu nói vừa rồi không có bất kỳ chút cảm xúc dư thừa được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn ghen tuông, cũng không hề bất chỉ đơn thuần không muốn đi mua đồ, không muốn bị chụp phải, không muốn lên hotsearch cùng Chu Thịnh mà cứ không cảm xúc như thế mới là đáng giận Thịnh muốn nổi cáu nhưng nghĩ đến bao lần ồn ào trên mạng của mình lại cảm thấy Đồng Bắc Bắc không nói Bắc Bắc nhìn thoáng qua anh một cái rồi cười khẽ "Đi thôi.""Không sợ lên hotsearch với tôi sao?"Đồng Bắc Bắc nghiêng đầu nghĩ trong giây lát rồi giải thích "Không đến mức chứ, tôi cảm thấy tổng giám đốc Chu có thể giữ kín mọi thông tin về tôi, dù sao chắc chắn nhà họ Chu cũng không muốn con dâu tương lai nhà mình lên hotsearch như những người phụ nữ khác của con trai họ, rồi lại bị đồn thành tình nhân một ngày của tổng giám đốc Chu."Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn Thịnh "...."Anh nghiến răng nghiến lợi nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Đồng Bắc Bắc, thật sự rất muốn bịt miệng cô lại."Em nói đúng, xuống xe đi.""Ừ."Đồng Bắc Bắc đi theo Chu Thịnh vào trung tâm thương mại, điều hòa đang bật rất ấm áp làm Đồng Bắc Bắc hít sâu một hơi, dễ chịu thật. Cô ngước mắt nhìn người đàn ông đang đút tay túi quần đi phía trước, nhìn chằm chằm một hồi lâu, rồi cụp mắt che giấu tâm tư của bản Thịnh đi một mạch về phía trước, thi thoảng mới quay đầu nhìn cô một lần xem cô có đuổi theo kịp không, anh đã quá quen với trung tâm thương mại này, nên bây giờ quen đường quen lối dẫn Đồng Bắc Bắc vào một cửa vào trong, nhân viên cửa hàng đã tươi cười ra đón "Tổng giám đốc Chu, lâu rồi mới thấy anh ghé đây ạ."Chu Thịnh nhàn nhàn gật đầu, chỉ vào Đồng Bắc Bắc nói "Chọn cho cô ấy vài bộ thích hợp."Ánh mắt nhân viên cửa hàng sáng lên, tầm mắt rơi vào dáng người cao gầy của Đồng Bắc Bắc. Thật ra dáng dấp Đồng Bắc Bắc rất đẹp, cô cũng không thấp, nhưng lúc đi vào cùng Chu Thịnh không nhão nhão dính dính lấy nhau nên nhân viên cửa hàng không biết là hai người đi cùng ra rồi thì vô cùng mừng Thịnh đến có nghĩa là doanh số hôm nay sẽ phá kỷ lục."Chị là?"Đồng Bắc Bắc nhìn nhân viên đang khom lưng chào trước mặt mình, cười nói "Tôi họ Đồng.""Vâng, mời chị Đồng qua bên này ạ.""Được." Đồng Bắc Bắc gật đầu, đi theo nhân viên cửa hàng qua bên viên cửa hàng đưa cô đi dạo một vòng, vừa đi vừa nói "Chị Đồng có cần chúng tôi cho người giới thiệu, hay muốn tự mình xem ạ?"Đồng Bắc Bắc ngẫm nghĩ một lúc, cô có một sự hiểu biết nhất định về nhãn hiệu này, biết cả về phong cách của cửa hàng này, nghĩ rồi đáp lời "Để tôi tự xem một lúc.""Được ạ."Đồng Bắc Bắc đi dạo một lượt, hoàn toàn không có chút khách khí nào. Cô nghĩ là, nếu Chu Thịnh đã muốn dẫn cô ra ngoài mua quần áo, thì cô có thể yên tâm thoải mái nhận sao cô thật sự không có quần áo mặc mà nguyên chủ Đồng Bắc Bắc cũng không có bao nhiêu đây, do Đồng Bắc Bắc kháng cự không chịu lấy Chu Thịnh nên đã bị khóa tất cả các thẻ. Sáng nay Đồng Bắc Bắc đã xem xét qua, giờ trong túi chỉ còn có một ngàn tệ tiền mặt, ít ỏi đến đáng đang cúi đầu nghiêm túc chọn quần áo thì đột nhiên bên cạnh có tiếng kêu kinh ngạc "A, tổng giám đốc Chu."Đồng Bắc Bắc nhìn theo giọng nói thì thấy một cô gái mặc váy giữa trời đông đang chạy lại chỗ Chu Thịnh ngồi và thuần thục khoác lấy tay nhìn rồi thu hồi ánh mắt của mình lại, tiếp tục thảo luận cùng nhân viên cửa hàng về quần áo, vậy nên không nhìn thấy động tác né tránh cô gái kia của Chu Oanh Oanh vươn tay muốn khoác lấy nhưng Chu Thịnh nhanh chóng giơ tay, rất khéo léo mà tránh ra, cô nàng dậm chân, bĩu môi đầy không vui "Tổng giám đốc Chu, sao anh lại ở đây?"Vu Oanh Oanh nghểnh cổ muốn nhìn xem trong tiệm có ai không nhưng nhìn một vòng cũng không phát hiện ra điều Thịnh nhíu mày, nhìn người phụ nữ không quen biết trước mặt "Cô có việc sao?"Vu Oanh Oanh cười một tiếng "Tổng giám đốc Chu nói gì vậy, lâu lắm rồi anh không đưa người ta đi dạo phố nha."Chu Thịnh "???" Mình đưa người phụ nữ này đi dạo phố lúc nào? Tại sao mình lại không biết?Nghe vậy Chu Thịnh nhàn nhạt ừ một tiếng, ngước mắt lên nhìn xung quanh một vòng, thấy người nào đó vẫn còn đang yên tĩnh chọn quần áo, ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc."Tổng giám đốc Chu, hôm nay em cũng muốn mua quần áo, anh chọn cho em được không?""Thẩm mỹ của tôi không tốt lắm."Vu Oanh Oanh hơi nhíu mày, nũng nịu nhìn anh "Ai nói vậy nha, gu tổng giám đốc Chu tốt lắm mà." Cô nàng cười khanh khách nhìn Chu Thịnh, chớp chớp mắt với anh "Được không, được không, chọn cho em nhé? Vừa nhìn thấy anh em đã chạy ngay tới đây đấy."Chu Thịnh nhíu mày nhìn người phụ nữ trước mắt cứ dán sát vào mình này, lui về sau một bước."Tự cô xem đi." Nói xong trực tiếp đi tới chỗ Đồng Bắc Bắc, hoàn toàn không để ý sắc mặt người phụ nữ kia khó coi đến mức Bắc Bắc đang nghiêm túc thảo luận với nhân viên về phong cách phù hợp với mình, đang nói thì bỗng có người đứng che tầm mắt mình, cô ngước mắt lên nhìn thấy là Chu Thịnh liền lại quay sang trò chuyện với nhân viên cửa Thịnh bị xem nhẹ, bất đắc dĩ sờ sờ mũi, ho nhẹ một tiếng "Còn chưa chọn được sao?""Sắp rồi, chọn nhiều mấy bộ rồi vào thử luôn."Chu Thịnh gật nhẹ, nhìn cô nói "Để tôi chọn cho em mấy bộ.""Không cần, tự tôi chọn được."Chu Thịnh bị cự tuyệt, bỗng cảm thấy hơi khó chịu."Thẩm mỹ của tôi cũng không tệ lắm."Nghe vậy Đồng Bắc Bắc hất hàm chỉ vào người phụ nữ đứng cách đó không xa đang hung tợn nhìn về bọn họ ở phía này "Không tệ ha, anh không phát hiện mũi cô gái kia lệch ra rồi à?"Chu Thịnh nghẹn họng, bất đắc dĩ nhìn cô "Tôi không để ý."Đồng Bắc Bắc nhíu mày, nhìn anh đầy thâm ý "Cũng phải, tổng giám đốc Chu bận rộn như vậy làm sao nhớ hết được những người phụ nữ bên cạnh mình."Nhân viên cửa hàng nơm nớp lo sợ đứng giữa hai người, cô ấy chỉ đang làm việc thôi nhưng lại nghe được cái gì thế này? Cô gái này dám công khai nói thẩm mỹ tổng giám đốc Chu không tốt? Quan trọng nhất là, tổng giám đốc Chu mặc dù sắc mặt không tốt lắm, nhưng lại không nổi giận chứ??Chu Thịnh nghe vậy, mặt càng đen hơn nhưng chỉ một giây sau đã cười khẽ, dựa vào bên cạnh nói "Cô Đồng ghen đấy à?"Đồng Bắc Bắc lườm anh "Anh nghĩ nhiều quá, tôi chỉ đề nghị bằng lương tâm thôi, về sau có tìm 'bạn gái' cũng mở to mắt một chút, toàn thân từ trên xuống dưới đều bị chỉnh cả rồi, lỡ sờ thì không thoải mái lắm đâu đúng không?"Chu Thịnh "...." CHỒNG TÔI CÓ RẤT NHIỀU TIỀN Tác giả Thời Tinh Thảo Thể loại Hiện đại, xuyên không, motif TRUYỆN KHÔNG CÓ GÌ NGOÀI MÙI TIỀN V V, hào môn thế gia, cưới trước yêu sau, showbiz, tổng giám đốc phúc hắc mang tiếng trăng hoa x diễn viên thực lực xuyên vào cô gái nhỏ đáng thương, siêu SẠCH – siêu SỦNG – siêu NGỌT, nam nữ cường, hài hước nhẹ nhàng, HE. Độ dài 128 chương Tình trạng Hoàn edit. Văn án Điều khiến Đồng Bắc Bắc bị anh hấp dẫn không phải là tiền của anh hay mặt của anh, mà là cách anh bảo vệ cô. Chu Thịnh – ông trùm tài chính đẹp trai phóng khoáng, phong thái siêu phàm. Được đông đảo phái đẹp nhớ thương, phụ nữ dâng đến cửa càng nhiều không đếm hết. Nhưng nghe nói anh chỉ cưng chiều một thiếu nữ. Mà thiếu nữ đó, vừa khéo lại là cô vợ anh khốn khổ lắm mới theo đuổi thành công. Đồng Bắc Bắc có hai câu cửa miệng. Một là “Chồng em có rất nhiều tiền”. Hai là “Chồng em rất rất tốt.” Chu Thịnh chỉ có một câu cửa miệng “Vợ anh nói gì cũng đúng.” *** Đồng Bắc Bắc vốn là một cô gái có gia cảnh không tốt, một thân một mình lăn lộn với nghề diễn xuất, vất vả đi từ những vai quần chúng lên tới được vai phụ. Những tưởng cố gắng được đến mức này, tương lai của cô sẽ dần dần tốt lên, ai ngờ một tai nạn sau cảnh quay đã làm cô ngất lịm, rồi khi tỉnh lại cô bàng hoàng nhận ra mình đã xuyên tới một cuộc sống khác. Thân thể cô xuyên vào này cũng tên là Đồng Bắc Bắc, con gái út của một gia đình nhà giàu nho nhỏ, nhưng lại phải sống khốn khổ hơn cả cuộc đời trước đây của cô. Cha không yêu, mẹ không thương, ba chị gái xúm vào bắt nạt, gia đình coi cô ấy chỉ như một món hàng hóa trên thị trường hôn nhân để mong liên hôn với nhà giàu. Cô ấy đã từng nổi loạn, đã từng giãy giụa trong vô vọng, cho đến ngày bị ép gả cho người đàn ông mình căm ghét, cô ấy đã lựa chọn kết thúc cuộc đời này. Đồng Bắc Bắc mở mắt tỉnh lại trong bệnh viện, với những ký ức mơ hồ không đầy đủ từ nguyên chủ, lại đối diện với cặp cha mẹ giả dối cực phẩm kia, cô khôn ngoan tạm đồng ý với cuộc liên hôn sắp đặt. Vì cô biết, nếu không đồng ý lần này thì sẽ còn lần sau, mà kẻ sau chắc chắn sẽ còn đáng ghê tởm hơn kẻ trước. “Vị hôn phu” trên danh nghĩa là Chu Thịnh cũng đến, Đồng Bắc Bắc dường như cũng hơi hiểu được, vì sao nguyên chủ lại phản đối kết hôn với anh ta dữ dội đến thế. Chu Thịnh siêu đẹp trai, siêu giàu có, là “khách quen” của hotsearch khi cứ dăm ba ngày lại lên một lần, mà mỗi lần lại với một người phụ nữ khác nhau. Một kẻ trăng hoa thành tính, nhân mô cẩu dạng, ngoài miệng luôn dịu dàng nói cười nhưng ai biết bên trong ẩn chứa bao lưỡi dao găm, đúng là một cô gái yếu ớt luôn khao khát tình yêu thương như nguyên chủ sẽ không thể chấp nhận được. Nhưng chẳng rõ vì nguyên nhân gì mà Chu Thịnh cứ nhất quyết muốn kết hôn với Đồng Bắc Bắc, anh dùng mọi biện pháp, thậm chí cả đe dọa sản nghiệp nhà họ Đồng để khiến cô phải đồng ý. Cũng chẳng còn cách nào khác, Đồng Bắc Bắc ngoan ngoãn thuận theo. Cô cũng không ôm hy vọng gì nhiều, chỉ mong hai người sẽ tương kính như tân, anh tiếp tục lên hotsearch của anh, cô lặng lẽ sống cuộc đời của cô, không quá đáng ép uổng nhau là được. Bỗng nhiên được trao cho một thân thể mới, trẻ tuổi xinh đẹp, lại có một ông chồng giàu có nên không phải lo cơm áo gạo tiền, Đồng Bắc Bắc khao khát được đi học diễn xuất bài bản và tiếp tục theo đuổi nghề diễn viên mà cô tâm huyết. Tưởng rằng Chu Thịnh sẽ làm khó hay ngăn cản cô gì đó, ai dè anh còn bày tỏ sự khó hiểu rằng tại sao cô phải hỏi ý anh? Đồng Bắc Bắc mơ hồ nhận ra, có lẽ người chồng cô bắt buộc phải cưới này, hình như không tệ đến mức như cô nghĩ. Đâu chỉ là “không tệ”, Chu Thịnh thực sự là chuẩn mẫu hình tượng “người chồng quốc dân” ấy chứ. Anh chiều chuộng Đồng Bắc Bắc vô điều kiện, cô muốn đi học thì đi học, muốn làm diễn viên thì làm diễn viên. Anh còn chăm sóc cô chu đáo trọn vẹn, không để cô phải chịu bất cứ một sự ấm ức nào, dù là từ gia đình, bạn học, hay từ những người ngoài. Còn một điều nữa làm Đồng Bắc Bắc ngạc nhiên cũng như thầm vui vẻ, là anh không còn lên hotsearch hay có tin tức gì với bất kỳ người phụ nữ nào nữa. Đồng Bắc Bắc nửa rung động nửa nghi ngờ, Chu Thịnh thực sự thích cô? Hay là anh thích nguyên chủ Đồng Bắc Bắc của trước đây? Tại sao anh lại yêu chiều cô vô điều kiện đến như vậy? Nhưng thật ra Chu Thịnh nào có nghĩ nhiều đến thế. Anh luôn tin rằng mình cưới Đồng Bắc Bắc là sự sắp đặt của số phận, còn dần dần yêu cô, là do con người cô và do trái tim anh mà thôi. Anh đã từng nghĩ cô gái mình sẽ cưới rất yếu đuối và trầm lặng, lại vừa sợ hãi vừa căm ghét anh. Nên một Đồng Bắc Bắc thông minh hiểu chuyện, mạnh mẽ lại kiên cường này quả thật đã làm anh phải nhìn lại lần thứ hai, thứ ba, rồi đến lần thứ bao nhiêu nữa… cho đến khi anh bị hút hồn lúc nào chẳng hay. Chỉ là cô vợ nhỏ thật không dễ để theo đuổi, cô mang trong tim một ước mơ và tình yêu mãnh liệt với diễn xuất, còn có một tương lai rực rỡ mà cô muốn vươn tới, tất nhiên con đường ấy không hề dễ dàng hay giản đơn. Nhưng vậy thì sao chứ? Anh có tiền có quyền để làm gì ^^ tất nhiên là để làm mọi thứ trải đường cho vợ anh rồi. Rồi đến một ngày những nghi ngờ giữa họ sẽ được làm sáng tỏ, quá khứ bất hạnh của Đồng Bắc Bắc sẽ được đền bù, kẻ ác sẽ bị trừng phạt và những người thuộc về nhau sẽ mãi mãi ở bên nhau. *** “Chồng tôi có rất nhiều tiền”, đúng như tên gọi, là một bộ truyện tràn ngập mùi tiền, sủng ngọt và hài hước. Đồng Bắc Bắc thông minh và mạnh mẽ, Chu Thịnh bá đạo mà lại thê nô, tạo nên một cặp đôi ngọt ngào, không hề thiếu cẩu lương phát cho người đọc ^^ Truyện được kết hợp hài hòa giữa tình cảm, cuộc sống hằng ngày của hai vợ chồng, với yếu tố showbiz và sự nghiệp, cũng như những bí ẩn về quá khứ và thân thế của Đồng Bắc Bắc, đảm bảo sẽ mang đến cho bạn những phút giây nhẹ nhàng vui vẻ và cuốn hút không rời ạ. Editor _14thfebruary Trong nháy mắt, phòng khách bỗng yên tĩnh đến lạ thường. Đồng Bắc Bắc nhìn mọi người xung quanh, khóe miệng cười có chút trào phúng. Trong đầu cô có không ít ký ức tước đây của "Đồng Bắc Bắc", nhưng thật ra cũng không đầy đủ lắm, ví dụ như quan hệ với mọi người trong nhà, bất kể là ai cũng có quan hệ không tốt lắm, chỉ có người giúp việc trong nhà là tốt hơn một chút. Kể cả chị cả, chị hai, chị ba, chị tư, thậm chí là người mẹ của mình, quan hệ đều rất giống nhau, thậm chí có điểm xung khắc như nước với lửa, đây cũng là nguyên nhân cô không thích về nhà. Mẹ Đồng một bên ai u một tiếng, một bên hòa giải, "Sao lại có chuyện đó được, chúng tôi đều mong Bắc Bắc có thể trở về." Bà vừa nói vừa nhìn về phía Chu Thịnh, "Chu tổng qua bên này ngồi đi." Đồng Bắc Bắc nhìn vẻ mặt nhịn nọt của mẹ Đồng, không khỏi cười nhạo một tiếng. Chu Thịnh cong môi, quay đầu nhìn cô, "Không phải muốn về lấy đồ sao, đi lấy đi, rồi về." "Được." Lúc này mẹ Đồng mới nhớ đến Đồng Bắc Bắc, hỏi cô, "Bắc Bắc về là muốn lấy đồ sao?" Đồng Bắc Bắc nhìn thẳng mẹ Đồng, lạnh nhạt đáp, "Đúng vậy," "Vậy đi đi, đồ của con đều ở trong phòng." "Ừ." Đồng Bắc Bắc xoay người, trực tiếp chạy lên lầu, đi đến phòng của mình, Đồng Bắc Bắc bất đắc dĩ xoa xoa ấn đường. Cho dù nguyên thân quan hệ với người nhà không tốt, nhưng cô cũng không nghĩ đến, lại kém như vậy. Chính mình về nhà của mình mà cũng bị chị mình châm chọc, như vậy là quá đủ. Cô nhìn xung quanh một vòng trong phòng, mở tủ quần áo lấy đồ, khi cô mở ra, Đồng Bắc Bắc bị quần áo bên trong kích thích, trước mặt cô là những bộ quần áo lộn xộn. Váy hai dây, quần màu xanh da trời, còn có áo trễ vai màu đỏ, các loại áo bông cho mùa đông, màu sắc thảm họa đến không nỡ nhìn. Nhíu nhíu mày, Đồng Bắc Bắc chật vật với một số quần áo có màu sắc rực rỡ, chọn ra những kiểu dáng đơn giản, màu sắc bình thường, đem gấp vào trong vali. Chọn nửa ngày, cũng không chọn ra cái gì. Cô thở dài, chuẩn bị đóng cửa tủ lại, liền nghe được tiếng bước chân bên ngoài, vừa lúc giọng của Chu Thịnh truyền đến. "Tôi vào được không?" Đồng Bắc Bắc trong lòng phỉ nhổ, trả lời, "Vào đi." Chu Thịnh đẩy cửa tiến vào, nhướng mày khi thấy vali của cô nằm trên mặt đất, "Chưa chọn xong?" Đồng Bắc Bắc vẻ mặt tuyệt vọng, "Đúng vậy, chả chọn được gì." Nghe vậy, Chu Thịnh duỗi tay mở tủ quần áo của cô ra, khi thấy những bộ đồ bên trong, không khỏi nhíu mày, vẻ mặt ghét bỏ rất rõ ràng." Chu Thịnh nhẫn nhịn, cuối cùng không nhịn được giễu cợt cô, "Trình độ chọn quần áo của cô đây sao." Đồng Bắc Bắc nhìn anh, gật đầu, "Đúng vậy." Cô dừng một chút, nói thêm một câu, "Nếu anh không thích, có thể bỏ đi." Hai tay Chu Thịnh đút vào túi quần, vẻ mặt có chút ghét bỏ dựa vào bên cạnh tủ quần áo, "Đi thôi, nơi này cũng không có gì tốt để lấy." "Ừ." Đồng Bắc bắc cúi đầu đem vali kéo lên, chuẩn bị đi ra ngoài, tay chưa đụng vào tay cầm vali, liền bị một bàn tay to giành trước, "Đi xuống đi." Cô sửng sốt một chút, nhìn tay của Chu Thịnh dừng ở tay cầm, thu mắt, gạt những suy nghĩ trong đầu ra, thấp giọng, "Ừ." Hai người lần lượt đi xuống lầu, khi đi xuống, Đồng bắc bắc không nhịn được quay đầu nhìn về căn phòng nhiều lần, sau này cô, chắc không còn cơ hội quay về đây. "Như thế nào, không bỏ được." "Không có." Hai người xuống lầu, mấy người đang ngồi trên ghế sô pha đều nhìn qua. Mẹ Đồng vội vàng đứng dậy, đến trước mặt Chu Thịnh hỏi, "Chu tổng không ở lại ăn cơm tối sao." Chu Thịnh cười khẽ, "Không được, tôi có chút bận rộn, không có thời gian." Vẻ mặt của mẹ Đồng cứng đờ, nhưng rất nhanh khôi phục lại bộ dáng nịnh nọt, "Bắc Bắc đâu, có muốn ở lại ăn cơm tối không." Nghe vậy, Đồng Bắc Bắc nâng mắt nhìn bà, cười nhạo, "Không được, mẹ chắc là cũng không muốn con ở lại ăn cơm." Mẹ Đồng "...." Bà cười gượng hai tiếng, có chút trách móc nhìn về phía Đồng Bắc Bắc, "Sao vậy được, mẹ tất nhiên hy vọng con ở nhà lâu hơn một chút." Đồng Bắc Băc nhướng mày nhìn bà, "Thật sự?" Cô cong môi cười, không đợi mẹ Đồng nói câu tiếp theo cô liền mở miệng, "Nhưng con không muốn ở lại." Mẹ Đồng, "......" * Cho đến khi lên xe, Chu Thịnh mới mỉm cười, nhìn cô từ trên xuống dưới, "Không nhìn ra, có tin đồn Đồng tiểu thư yếu đuối nhát gan, không ngờ miệng lưỡi lại lợi hại như vậy." Đồng Bắc Bắc nhìn anh, trả lời hợp tình hợp lý, "Anh cũng biết đó chỉ là lời đồn." Chu Thịnh nghẹn họng, che miệng ho, "Do tôi nhìn lầm." Đồng Bắc Bắc châm biếm, "Đồng tiểu thư có dũng cảm cắt cổ tay tự tử, anh cảm thấy sẽ là một người yếu đuối nhát gan sao?" Trên thực tế, nguyên chủ không thể nói là yếu đuối nhát gan, chỉ là tuổi còn nhỏ, vẫn luôn được Đồng gia chăm sóc, tuy rằng trong lòng có chút phản nghịch, nhưng cũng không thể nói cô ấy có năng lực đó, cho nên mới luôn bị người nhà khi dễ. Sắc mặt Chu Thịnh thay đổi liên tục, trầm ngâm một lúc rồi nói, "Quả thật không giống, là do mắt tôi có vấn đề." Đồng Bắc Bắc, "Biết được là tốt." Chu Thịnh nhìn cô vài lần, nhướng mày không nói gì, trực tiếp lái xe. Đột nhiên, Đồng Bắc Bắc a một tiếng, "Anh dẫn tôi đi đâu?" "Bán lấy tiền." Đồng Bắc Bắc, ".....Câu chuyện cười này, một chút cũng không mắc cười." "Phải không, tôi nghĩ là có thể." Đồng Bắc Băc nghẹn họng, không nói nên lời nhìn anh, "Trước kia tôi nghĩ, Chu tổng tiếng tăm lừng lẫy, sẽ không biết kể chuyện cười." Chu Thịnh cong cong khóe môi, đánh giá cô, đem câu nói kia của Đồng Bắc Bắc, trả lại cô. "Cô cũng biết là cô nghĩ." Đồng Bắc Bắc thật sự một chữ cũng không nói ra được, chỉ muốn nói lời thô tục. "Fuck." Cô nghĩ nửa ngày, cũng chỉ nghĩ ra từ này. Chu Thịnh nhướng mày cười, "Là một cô gái, không nên nói bậy." Đồng Bắc Bắc "..... Rốt cuộc anh đưa tôi đi đâu." "Mua quần áo." "À." Chu Thịnh có chút ghét bỏ nhìn cô, "Cô đem những quần áo đó vứt đi, không có cái nào mặc được." Nghe vậy, Đồng Bắc Bắc nghiêm túc gật đầu, nhìn về phía Chu Thịnh, "Cho nên hiện tại anh đưa tôi đi mua quần áo." "Ừ." Chu Thịnh bày ra vẻ mặt tôi đối với cô rất tốt, chờ đợi Đồng Bắc Bắc khen. Đồng Bắc Bắc nhíu mày, nhìn Chu Thịnh ghét bỏ, "Nhưng tôi, không muốn cùng anh lên hot search." Chu Thịnh "....." Hết chương 5.

chồng tôi có rất nhiều tiền